Cộng đoàn Mẹ Vô Nhiễm và Cộng đoàn Phanxicô Asisi: "Viếng thăm những hang đá bên lề đời"
Hài nhi Giêsu không chỉ ở trong hang đá nơi Bêlem, không chỉ ở trong những hang đá đồ sộ như ngày nay, nhưng có những hang đá ven lề đường, ven nhà ga, ven công viên mà Ngài đã hiện diện thật sự. Hang đá đó là gì? Họ là những người vô gia cư. Họ mang trên mình hang đá của bệnh tật, hang đá của sự trần truồng, thiếu thốn, hang đá của sự của cô đơn và lạnh lẽo. Họ ở bên lề của xã hội, nhưng trong Giêsu, họ lại trở nên gần gũi.
Giáng sinh năm nay, cộng đoàn Mẹ Vô Nhiễm và cộng đoàn Phanxicô Assisi đã chọn cho mình chọn cho mình một cách chào đón Giáng sinh âm thầm nhưng không thiếu ý nghĩa, đó viếng thăm những người vô gia cư và trao những suất quà nhỏ bé cho họ để Giáng sinh thêm ấm áp, với niềm tin tưởng: "mỗi việc làm như thế cho một trong những anh em nhỏ bé nhất, là chúng ta đang làm cho chính Ngài" (Mt 25, 40).
Lúc 20 giờ, các thành viên của hai cộng đoàn đã có mặt tại công viên Thái Hà. Nơi đây, đã có một cuộc gặp gỡ, giao lưu để tăng tình hiệp nhất nối kết giữa hai cộng đoàn. Các thành viên như cởi bỏ chính mình, vui chơi, cười đùa với nhau. Sau đó, mọi người chia ra từng nhóm nhỏ với những túi quà được chuẩn bị trước và một địa điểm được phân công, phương tiện chủ yếu được sử dụng là xe đạp.
21 giờ 30, mọi người bắt đầu xuất phát. Khi ấy cũng là lúc những cơn gió đông tràn về mạnh hơn, cái lạnh luồn lách vào từng kẽ hở. Thế nhưng, mọi người chẳng ai thấy lạnh. Sự hồ hởi, niềm háo hức cùng với một niềm tin: Sứ thần Thần Chúa đang ở giữa mọi người. Vì thế, nụ cười nơi mỗi người lan tỏa hơi ấm cho nhau. Đoàn người đi như những mục đồng xưa. Khung cảnh gợi nhớ đến hình ảnh "Sứ thần Chúa đến bên họ, loan báo một Tin Mừng trọng đại: Hôm nay, một Đấng Cứu Độ được sinh ra. Các mục đồng hối hả ra đi tìm gặp Hài nhi, vừa đi vừa ca tụng Thiên Chúa" (Lc 2, 8-20).
Các thành viên cùng nhau gửi tặng những món quà nhỏ bé đến những mảnh đời bất hạnh và trò chuyện với họ. Mọi người như chỉ biết lắng nghe và ngậm ngùi về số phận của họ. Trước khi chia tay tất cả cùng ca lên những khúc ca Giáng sinh. Âm nhạc đã tạo nên một không khí thật cảm động và một số người trong họ đã không cầm được nước mắt.
Khoảng 12 giờ đêm, các thành viên lại quây quần bên nhau và chia sẻ bữa tiệc nho nhỏ. Trái với không khí hào hứng ban đầu, ai cũng mang trên mình những khuôn mặt trầm tư. Mọi người cùng chia sẻ cho nhau về chuyến hành trình vừa rồi của mình. Mọi người nhận ra rằng: "người giàu có không phải là người có nhiều mà là người biết cho đi".
"Giữa giá rét của mùa đông,
xin cho con gặp Chúa.
Giữa những long đong và bấp bênh của phận người,
xin cho con gần Chúa.
Giữa cảnh nghèo khó và trơ trụi,
xin cho con thấy Chúa đi với con và hiểu con.
Lạy Chúa Giêsu bé thơ nằm trong máng cỏ,
xin cho con cảm được sự bình an của Chúa,
ngay giữa những âu lo hằng ngày.
Xin cho con đón lấy cuộc đời con
với bao điều không như ý.
Và cuối cùng,
xin cho con dám sống như Chúa
vì Chúa đã dám sống như con."
Nguyễn Cao Siêu, S.J
Jos Trở Về
(Ban Truyền thông Mẹ Vô Nhiễm)
(Ban Truyền thông Mẹ Vô Nhiễm)
Bình luận
Bạn phải đăng nhập để bình luận