Những trận cầu giao hữu của tân sinh viên
Trích những dòng cảm xúc của một em tân sinh viên.
"Vui, rất vui, cực kì vui, vui ứ chịu được…”
Có lẽ rằng đó là những từ có thể diễn tả trọn vẹn nhất về 2 trận đấu bóng đá diễn ra vào chiều ngày 10/03.
Hai trận bóng vừa qua được tổ chức một cách thật tình cờ nhưng lại thật “duyên”. Buổi sáng hôm ấy vừa có thánh lễ đầu tháng của Cộng đoàn Vinh, niềm vui đang còn rạo rực trong mỗi thành viên thì dường như được kéo dài mãi trong lòng mỗi người. Quả là những trận đấu “kinh điển”, nó không những khơi dậy tinh thần thể thao mà còn tăng thêm tình giao hữu giữa các bạn tân sinh viên của các cộng đoàn với nhau. Sau những trận cầu, các bạn từ mỗi cộng đoàn nhỏ đã nhớ tên của nhau và trở nên thân thiết, gần gũi hơn.
Sân Sơn Trang 1 được chọn làm địa điểm thi đấu của các đội bóng tân sinh viên, dù thời gian chuẩn bị cho trận bóng không được nhiều nhưng các cầu thủ tân đã cống hiến hết mình làm nên những trận đấu vô cùng hấp dẫn và thu hút sự chú ý của rất nhiều khán giả.
Trận đấu của các cầu thủ nam tân sinh viên diễn ra vào lúc 14h30-16h, “Liên quân” Cộng đoàn Phaolo, Cộng đoàn Don Bosco và Cộng đoàn Đaminh - các bạn giống như những chú... kền kền trắng - đấu cùng Cộng đoàn Mẹ Vô Nhiễm, những chú sư tử. Với đẳng cấp của mình, “Kền kền trắng” đã thắng “Sư tử” với kết quả cuối cùng là 4-3.
Và tâm điểm của buổi chiều hôm ấy chính là trận giao hữu của chúng em - những cô gái tân sinh viên nhút nhát. Nhìn vẻ bề ngoài yểu điệu, nữ tính của chúng em, mấy ai ngờ được rằng những đôi chân yếu ớt lại có thể lướt trên sân cỏ một cách rất chuyên nghiệp. Em nhớ trước trận đấu các bạn còn ôm vai bá cổ cười rộ lên, dặn nhau rằng: “Hồi nựa vô là cấm níu áo, cấm ôm đó”.
Những phút đầu của trận đấu là những tràng cười đến vỡ bụng với những “chiêu rất con gái” được sử dụng, như chiến thuật "ruồi bâu". Và dần về sau, đẳng cấp của các cô gái được khẳng định, những bàn thắng đã được ghi, theo sau là những cú đưa bóng điêu luyện. Theo thời gian trận đấu, 10 bàn thắng được ghi vào 2 đội. Kết quả chung cuộc là 5-5 một con số thật đẹp làm thỏa lòng tất cả. Trận đấu đã diễn ra quá hay, nên không chỉ thu hút sự quan tâm của những cổ động viên của các các Cộng đoàn mà trở thành tâm điểm của cả sân Sơn Trang 1 hôm ấy. Và dù kết quả của trận đấu như thế nào thì điều ấy không còn là điều quan trọng với em cũng như mọi người nhưng hơn cả đó là những nụ cười, sự xích lại gần nhau của mỗi thành viên trong các cộng đoàn nhỏ với nhau để hiệp nhất trong Cộng đoàn Vinh yêu dấu.
Bình luận
Bạn phải đăng nhập để bình luận